Trong hai ngày 2-3/6, Ngân hàng trung ương Hàn Quốc (BOK) tổ chức hội thảo quốc tế với chủ đề "Vai trò thay đổi của Ngân hàng trung ương: Có thể làm gì và phải làm gì?".
Tại hội thảo, ông Shin Hyun-song, cố vấn kinh tế kiêm người đứng đầu Bộ phận Kinh tế và tiền tệ của Ngân hàng thanh toán quốc tế (BIS), phân tích tình hình nền kinh tế gần đây vẫn chưa tới mức đáng lo ngại về hiện tượng lạm phát kèm suy thoái (Stagflation).
Trong bài phát biểu của mình, ông Shin chỉ ra rằng giá cả nguyên vật liệu đang tăng mạnh hơn thời kỳ những năm 1970, nhưng cú sốc tăng giá dầu vẫn ở mức khá hạn chế, áp lực lạm pháp cũng chưa tới mức đe dọa. Một trong các căn cứ mà chuyên gia này đưa ra đó là mức độ phụ thuộc vào dầu mỏ của nền kinh tế thế giới đã giảm đi so với trước đây.
Theo ông Shin, vào cuối những năm 1970, thời điểm lạm phát suy thoái nghiêm trọng, tỷ trọng dầu mỏ trên tổng lượng sử dụng năng lượng toàn thế giới chiếm 50%, nhưng tới năm 2020 đã giảm xuống 30%. Tuy nhiên, tỷ trọng năng lượng tái tạo đã tăng từ 6% lên 16%.
Nếu giá dầu tăng 10% do cú sốc về nguồn cung, thì Tổng sản phẩm quốc nội (GDP) của các nước phát triển lớn trên thế giới được dự báo sẽ giảm khoảng 0,5% sau 8 quý, mức lạm phát sẽ giảm về trung hạn.
Theo ông Shin, dự báo tỷ lệ lạm phát của cả nước phát triển và mới nổi đều cao hơn mục tiêu đề ra trong năm nay, nhưng dự báo tỷ lệ lạm phát sẽ chỉ tăng nhẹ so với mục tiêu hoặc giảm vào năm sau.
Nhà kinh tế này cho rằng việc các nước lớn nâng lãi suất cơ bản để kiểm soát lạm phát có thể gây ra tình trạng rút vốn ồ ạt tại các nước mới nổi. Do đó, để dập tắt bất ổn trên thị trường tài chính, cần phát hành trái phiếu tài sản an toàn quốc tế.
Giáo sư Kinh tế học Đại học Princeton của Mỹ Markus Brunnermeier thì chỉ ra rằng thị trường tài chính quốc tế hiện nay chỉ cung cấp tài sản an toàn dựa trên một số ít các nước phát triển, do vậy nếu xảy ra hiện tượng tránh tài sản rủi ro thì sẽ dẫn tới sự dịch chuyển vốn quy mô lớn giữa các quốc gia, gây ra bất ổn. Do vậy, để giảm nhẹ tính bất ổn, cần phát hành trái phiếu tài sản an toàn toàn cầu, trong đó lấy trái phiếu Chính phủ của các nước mới nổi và đang phát triển làm tài sản cơ bản; từ đó đa dạng hóa nguồn cung tài sản an toàn.