Mỗi vùng miền ở Hàn Quốc dường như đều lưu truyền được vũ điệu múa mặt nạ Talchum của địa phương mình. Ví như Bongsan Talchum của tỉnh Hwanghae, Bukcheong Sajanori của tỉnh Hamgyeong, Songpasandaenori và Yangjubyeolsandaenori của khu vực Seoul-Gyeonggi, Hahoebyeolsinguttalnori của tỉnh Gyeongsang, hay Gwanno gamyeongeuk của tỉnh Gangwon. Mặt nạ được sử dụng trong các vũ điệu múa mặt nạ của các vùng miền đều khác nhau. Nhưng giống nhau ở điểm đây đều là các nội dung châm biếm giới quý tộc. Ví như trích đoạn, những nhân vật như Malttugi hay Chwibari trở thành ông chủ bà chủ. Hay câu chuyện về một người đàn ông ham vợ lẽ, mắng nhiếc bỏ bê vợ cả, người đồng cam cộng khổ cả đời với mình, khiến bà vợ cả già nua xấu xí, bất lực, tủi hổ mà quyên sinh.
Trong xã hội truyền thống, các điệu múa mặt nạ đều do đàn ông biểu diễn. Một mặt, họ chế giễu người đàn ông đã áp bức mình, mặt khác, đó cũng là tiếng cười tự trào của chính họ - những người vợ đã cùng đồng cam cộng khổ, chia ngọt sẻ bùi với chồng mình từ những ngày hoạn nạn có nhau. Vào lúc này, chiếc mặt nạ mà họ đeo trở thành một loại “giấy chứng nhận” cho phép họ có thể phê phán bất kỳ sự bất công nào.
* Màn diễn Miyal (Câu chuyện bà vợ cả Miyal) / danh ca Kim Deok-su, nhóm phụ hoạ
* Khúc hát "Chang Naegoja" (Muốn mở cửa lòng) / nghệ sĩ Jo Il-ha
* Khúc hát "Pureun Sanjung Hae"(Dưới chân núi xanh biếc) / nghệ sĩ Gang Kwon-sun