Tên tiếng Hàn : 집으로
Thể loại : Phim điện ảnh
Diễn viên : Kim Eul-bun, Yoo Seung-ho, Min Gyeong-hoon, Dong Hyo-hee
Đạo diễn : Lee Jeong-hyang
Khởi chiếu : 5/4/2002
Thời lượng : 87 phút
Tóm tắt nội dung
Cuộc sống không mấy suôn sẻ nơi đô thị buộc mẹ Sang-u phải đưa cậu bé 7 tuổi về sống với bà ngoại tại một ngôi làng nghèo khó. Cậu bé nghịch ngợm thường trêu chọc bà cụ đã gần 80, gọi bà là "tàn tật" (bà bị gù và câm), giấu ủng của bà, thậm chí còn lấy trộm trâm cài tóc của bà để bán lấy tiền mua pin máy trò chơi điện tử. Tuy vậy, bà cụ chẳng bao giờ rầy la lấy một câu mà trái lại còn dành hết tình yêu thương cho cậu cháu tinh nghịch. Bà dành cho Sang-u mọi thứ, dù cậu chẳng mấy khi coi chúng ra gì. Một hôm, Sang-u đòi ăn gà rán KFC. Cả đời chưa biết đến KFC là gì nên bà cụ không hiểu, buộc cậu bé phải giả động tác gà vỗ cánh. Bà cụ khó nhọc lê bước xuống núi và trở về với một con gà luộc. Không được như ý, Sang-u giận lắm và quyết nhịn ăn. Đến đêm, đói quá không chịu được, cậu lén bò khỏi giường và ăn hết cả con gà. No bụng, cậu bé ngủ ngon lành và từ đó bắt đầu thấy yêu quý bà ngoại cũng như cuộc sống thôn dã nơi đây. Nhiều nhà phê bình điện ảnh nhận xét rằng bà cụ chính là hiện thân của quê hương mà nhiều thanh niên Hàn Quốc đang tâm dứt áo ra đi trong những thập kỷ 60-70 và chỉ trở về để tìm nơi nương tựa và nguồn an ủi lúc đã xế bóng. Khi phải xa bà ngoại để trở về thành phố, cậu bé như đứt từng khúc ruột. Bà cụ cứ đứng trước xe buýt để tiễn con, tiễn cháu nhưng cho đến lúc đó, cậu bé vẫn không biết phải nói gì. Mãi đến khi xe chuyển bánh, cậu mới lao về cuối xe, vẽ một vòng tròn trên ngực, dấu hiệu bà cậu thường làm mỗi khi muốn nói lời xin lỗi.
Bộ phim do đạo diễn Lee Jeong-hyang viết kịch bản và sản xuất, dựa trên hồi ức về bà ngoại mình. Toàn bộ dàn diễn viên, trừ vai Sang-u, đều được lựa chọn từ các cư dân của một ngôi làng hẻo lánh tại Youngdong, tỉnh Bắc Chuncheong. Địa điểm quay phim chỉ có 8 hộ dân. "Đường về quê" đã vượt qua nhiều bộ phim bom tấn về doanh thu phòng vé với hơn 4 triệu lượt khán giả.
Bà cụ trong bộ phim này cũng giống như Mẹ Thiên nhiên bao dung và nhân hậu của con người. Mẹ cho chúng ta cuộc sống, cho chúng ta cơm áo, hàn gắn vết thương của chúng ta bằng tình yêu thương và đức hy sinh, rồi cuối cùng lặng lẽ nhìn các con ra đi khi chúng đã đủ lông đủ cánh.