Nghe Menu Nghe nội dung
Go Top

Văn hóa

Bà Hwasan (Oh Young-soo)

2022-12-13

ⓒ Getty Images Bank

- Trích đoạn nội dung phát sóng - 


Một ngày đầu tháng 3, hoàng hôn dần buông, cơn mưa phùn lấm tấm là thời điểm thích hợp cho hoa lá đâm chồi, nhưng bà Hwasan thì chỉ thấy lạnh lẽo. Bok-sul đã nói đúng là nhà này rồi. Nhưng bà Hwasan vẫn không dám bước vào, cứ đứng chần chừ hồi lâu trước cửa. Thật là dù có nghĩ thế nào thì bà vẫn thấy đây rõ ràng không phải nơi ở của con trai mình.


Bà Hwasan chỉ biết đi hái rau rừng vào mùa xuân, đến mùa thu thì gặt ngũ cốc rồi đem ra chợ làng cách đó vài dặm, xa nhất cũng chỉ đến bán ở chợ Gyeongju. Với bà, những bức tường cao vút, cửa ra vào sơn bóng, rồi những khung cửa kính bóng loáng bên trong nhìn giống như quan phủ, nếu ở quê thì có thể ví với ủy ban huyện hay văn phòng thị trấn.



Bà Hwasan cứ ngủ chập chờn vì lạ phòng. Trần nhà cao vút, cửa kính sáng loáng, tường sơn bột trắng trông thật lạnh lẽo, xa lạ. 


Bà cố nhắm mắt ngủ. Nhưng tự lúc nào, bà Hwasan đã bước trên con đường hoàng thổ xuyên qua khu rừng gỗ trăn.


Đây là ngôi nhà mái lá cũ kỹ thóc phơi đầy trước sân, vách đất chi chít vết màu rệp như lá tre, trong gian phòng nồng nặc bánh đậu tương đang phơi dậy mùi, những đứa cháu đang cởi truồng mà nằm ngủ ngon lành, con trai lớn đang đan dép, bên cạnh là bát nước ngải cứu, con dâu thì đang vá quần áo rách bằng đôi tay thon gầy. Bà Hwasan chỉ muốn trở về nhà ngay lập tức. Bà chỉ muốn xoa lưng con trai đỡ ho rồi chụm đầu gối mà khóc lóc cho thỏa cùng con dâu.


휘높은 판자 천장이며 유리 바른 문이며,

싸늘해 보이는 횟가루 벽이며, 다다미방이 잠을 설레었다.

화산댁이는 자꾸만 쓸쓸했다.


애써 잠을 청해 본다.

그러나 잠 대신 화산댁이는 어느새 오리나무 숲 사이로 황토 고갯길을 넘고 있다.


보리밥이 곧 마당인 낡은 초가집이다.

빈대 피가 댓잎처럼 긁힌 토벽,

메주 뜨는 냄새가 코를 찌르는 갈자리 방에 아랫도리 벗은 손자들이 제멋대로 굴러 자고

쑥물 사발을 옆에 놓고 신을 삼고 있는 맏아들, 

갈퀴손으로 누더기를 깁고 있는 맏며느리,

화산댁이는 그만 당장이라도 뛰어가고 싶다.

아들의 등을 쓰담아 기침을 내려 주고

며느리와 무르팍을 맞대고 실컷 울고 나면 가슴이 후련해질 것만 같다.



Nhà phê bình văn học Jeon So-yeong

Tác giả dùng chính những đồ vật được miêu tả trong truyện để so sánh miền quê nghèo nhưng ấm áp và nơi thành thị xa hoa nhưng lạnh lẽo. Đôi giày rơm bà đi có hơi ấm bàn tay người đan, còn đôi giày cao su con trai út đưa cho là sản phẩm làm từ máy móc công xưởng. Ngôi nhà ở quê là nhà đất sưởi nền ondol, khác với nhà con trai út trải chiếu kiểu Nhật nhưng lạnh lẽo. Bánh sồi từ quả đấu bà tự tay làm chứa đựng tình mẫu tử, nhưng rồi con trai lại vứt đi. Nhà văn không chỉ đơn thuần đưa ra hai không gian vùng quê và phố thị mà còn cho thấy rõ tâm tư, tình cảm của nhân vật chính thông qua những lời văn miêu tả giàu cảm xúc và vô cùng sinh động.



Bất giác, khuôn mặt những đứa cháu ở quê cứ hiện ra trước mắt bà Hwasan. Chúng lao vào khi thấy bà làm bánh từ quả sồi, xuýt xoa hít hà nên bị bà ký đầu cho và khóc lóc ỉ ôi với khuôn mặt bẹp rúm. Nước mắt chảy giàn giụa trên gương mặt bà Hwasan. Khi Mặt trời mới mọc được một nửa, bà Hwasan đã đeo cái bọc cũ, đi đôi giày rơm của hôm qua và rảo bước nhanh về phía đường quốc lộ Gyeongju. 


어느 새 화산댁이 눈앞에는 두메 손자들의 얼굴이 자꾸만 얼찐거렸다.

도토리떡을 흥흥거리고 엉겨들다 줴박히고 

떠밀려 찌그러지고 우는 얼굴들이었다.

화산댁이 눈시울에는 어느 새 눈물이 핑 돌았다.


해가 한 발쯤 돋았을 무렵,

어제와 꼭 같은 보퉁이를 들고 

어제와 꼭 같은 짚세기를 신은 화산댁이는

경주 가도를 향해 걸음을 빨리 하고 있었다.




Đôi nét về tác giả Oh Young-soo 

- Sinh năm 1911 tại tỉnh Nam Gyeongsang, mất năm 1979.

- Đăng đàn với tác phẩm “Nho tím” năm 1950.

Lựa chọn của ban biên tập